Friday, April 26, 2013

Tháng Năm đâu có Tết?





Những ngày này Đà Nẵng đang từng bừng rộn ràng chuẩn bị cho lễ hội "
Bắn pháo hoa quốc tế", lượng khách khắp nơi đang dồn dập đổ về, khách sạn đông đúc người và chật cứng danh sách đăng ký trước phòng, giá cả cũng tăng vọt. Về Đà Nẵng xem pháo hoa chỉ là hiếu kỳ, tắm biển thì tuyệt, ăn hải sản hơi đắt đỏ và nếu du lịch dài hơi thì xem như trạm dừng chân trung chuyển từ máy bay sang các phương tiện đi lại khác. Mấy năm trước, mỗi lần bắn pháo hoa còn là dịp rất quan trọng để thành phố giao dịch đất đai, bất động sản, không biết năm nay có còn hồ hởi như mọi  khi nữa không? Nhưng nhìn mấy ông bà chủ bán quán ăn, quán cơm, thấy họ đang vui như Tết.

Có ai đó đã nhận xét thần sắc ông Nguyễn Bá Thanh "tốt" trở lại, coi như cũng mừng cho ông ấy. Báo chí gần đây lại đầy ắp tên "cụ Bá", một thương hiệu chính trị ăn khách trên phương tiện truyền thông đã quá quen thuộc. Tờ báo mạng VnExpress đăng bài "Đà Nẵng cần xây nhiều sân golf" trong đó ông Thanh phát biểu "du khách bước xuống sân bay là được quảng bá về golf, hút được khách thì ngồi đó cũng có thể thu tiền", xem như câu chuyện đất đai ở Đà Nẵng đã ăn sâu thành quán tính. Ai đó thịnh vượng, ai đó hưởng lợi ngồi đếm tiền thì không biết, cận cảnh thì thấy đời sống quan chức vương giả, cán bộ sung túc thật mặc dù "rên" đồng lương chết đói, còn dân tình cả nước nói chung và dân Đà Nẵng nói riêng bao năm nay vẫn vậy, đa phần nghèo, khổ. Sợ sẽ có ngày, người dân đang sinh sống ở chung cư cao tầng, ở những ngôi nhà hộp phân lô hình chữ nhật sẽ đem gà, đem lợn... về nuôi trong nhà để cải thiện thêm đời sống và cái thói quen nông dân ấy dễ chi xóa nhòa, đoạn tuyệt được. Thử làm bài toán, một sân golf giải quyết được bao nhiêu việc làm, và bao nhiêu việc làm sẽ mất vì cái sân golf đó, trong khi thất nghiệp và thất nghiệp tăng nhanh đang là bài toán nan giải trên toàn quốc.

Nhiều lúc nghĩ tào lao, nếu Năm Cam sống dậy, hắn sẽ nói với đàn em hắn rằng "Sài Gòn cần mở nhiều sòng bạc", không xét về cảm quan pháp luật, nhưng về cảm quan kinh tế thì có lẽ hắn nói đúng, càng nhiều sòng bài tức là hắn thu càng nhiều tiền xâu, tức là có lợi cho hắn, tức là hắn tiếp tục giàu, tức là hắn thành công.

Cũng bài báo này, ông Thanh cho biết sắp tới ông Trần Văn Minh sẽ về lại Đà Nẵng đảm nhiệm chức Bí thư, coi như rượu cũ bình cũ và bài toán nhân sự kết thúc bằng dấu bằng ổn định. Và cùng thời điểm, trên báo Tuổi Trẻ có đoạn "nhưng cũng nói thật nghe, phải coi chừng đó, chứ một ông chủ tịch UBND tỉnh trong miền Nam có xôn xao léng phéng với một cô gái, Bộ Chính trị vừa có ý kiến cho nghỉ luôn đó, không đùa đâu", không biết ông Thanh khuyên răn cụ thể ai coi chừng nhưng sao thấy nó ứng nghiệm với câu chuyện vui hiện tượng "Nàng Ly" >>> này quá.

Phải khâm phục là BBC đặt tựa đề thật tinh "Ông Bá Thanh lại dọa 'bắt nhốt hết'", và cũng không phải ngẫu nhiên, blogger Trương Duy Nhất - một nhà báo được cho là có nhiều cảm tình với "cụ Bá" cho ra đời bài viết "Tổng bí thư và Thủ tướng nên ra đi" đầy "ấn tượng", "mạnh mẽ", "quyết đoán", nhiều ẩn ý nhưng... dân túy.

Như đến hẹn lại lên, mỗi lần những tinh tú sắp hội họp thì trên thế giới mạng lại xuất hiện những blog, trang web "lạ", mà ấn tượng mới đây nhất là >>> trang này, với mục đích rất cụ thể hướng về ngài đương kim Chủ tịch nước. Thế nhưng thật khó hiểu là trang blog đó, bênh vực ông Trọng, không hề nhắc đến ông Thanh, "ghét" luôn ông Phúc-phó Thủ tướng, quan chức lãnh đạo chính phủ. Câu chuyện thanh tra đất đai tại Đà Nẵng là "câu chuyện lớn", dành cho cuộc đối thoại của những "nhân vật lớn", không thể đưa ra những "nhận định chủ quan" được. Bản tin thời sự thời tiết "kinh tế đất nước" đang tường thuật, thông báo khẫn cấp những cơn bão lớn đã và đang ồ ạt đổ bộ vào đất liền, cũng mong họ bắt nhịp được bài ca kết đoàn mà hợp sức chống chọi thiên tai, nhân tai, âm binh ma quỷ, vực dậy được con thuyền Tổ quốc, hy vọng vậy thôi, thực tế điều đó là không tưởng. Kinh nghiệm từ những lần trước, từ sự kiện Quan Làm Báo cho thấy rằng, ai "chịu đòn" giỏi, ai "im lặng" giỏi người đó có "vinh quang", dấu hiệu thua cuộc thường thuộc về những kẻ cố ý gây gỗ ồn ào trước tiên.

Trong thế giới sinh vật học, trâu chưa bao giờ ăn thịt rắn nhưng trăn thì quấn và siết chết trâu là thường. Và hình như, theo bài báo đăng lời ông Thanh, con "rồng" ở Đà Nẵng từ đây đến cuối năm có thể sẽ được "nâng đầu" theo phản hồi, nguyện vọng của "quần chúng dư luận". Báo dẫn lời giải thích của ông Hạng tạo hình, cái đầu đó ngóc cao lên không được nữa là do kết cấu không cho phép, bây chừ nối ống chỉ nhằm đạt mục đích cao hơn, thăng hơn mà tính toán không cẩn thận, không khéo "gió tợn bão dữ" nó đánh cho rơi đầu cũng nên. Rồng chưa ai thấy mà, sân si làm chi cho mệt rứa?

Có lẽ giờ này ngoài Bắc vẫn còn thấp thoáng những bông đào nở muộn, trong Nam vẫn còn lưa thưa sắc mai vàng và vài hôm nữa pháo hoa sẽ rực trời Đà Nẵng. Thế nhưng, thiếu cánh én chao liệng sẽ khó níu kéo được mùa xuân.

Mọi sự vẫn bình yên trong tâm bão. Tháng Năm bắt đầu nóng khiếp, tháng Năm đâu có Tết bao giờ?!

MP


Xem thêm:
- Đà Nẵng hậu Bá Thanh
- Nó là đoạn kết tất yếu của một vở kịch
- Thái độ tuyệt vọng
- Chuyện con 'dồng' của cụ Bá

No comments:

Post a Comment