Saturday, May 4, 2013

Họ là đồng bào của các anh chị đấy!

>>> "Sự kiện chấn động của các nhà báo Việt Nam"
>>> Con trai ông Lê Thanh Hải "cán bộ điển hình"
>>> Trông chờ gì ở Hội nghị Trung ương 7



Đọc tin của cô bé tự tử vì 2,5 triệu đồng tiền phạt, chúng ta trách CSGT 1 thì trách các ngài ngồi trên đỉnh cao kia 1 nghìn. 

Cách đây ít lâu chị Nhân ở Cà Mau tự tử để mong có tiền phúng điếu đám tang mình để lại cho chồng cho con…

Đây là hệ quả tất yếu của một sự suy thoái kinh tế, sự quản lý ngu xuẩn cùng với sự tham lam vô độ, ăn cắp của công thành của mình của bè đảng nhóm lơị ích. Những người chưa bao giờ biết chịu đựng cái đói, cái nghèo, nó bức bách và làm con người cùng quẫn ra sao, có lẽ họ không hiểu nổi nỗi đau đến cùng cực này.


Cái thời của Lúa, trẻ con tầm 8-9 tuổi là phải lo đi kiếm ăn, rất ít đứa được học hành tới nơi tới chốn vì bao nhiêu lý do, trong đó trường xa, mà cái ăn chưa có thì hỏi làm sao đi học.

Lũ trẻ con trong xóm thường mùa hè thì đi tát thùng tát vũng, bắt chuột, bắt rắn bắt chim. Mùa nước nổi thì đi đặt lưới thả lờ, kéo tép, nhổ bôgn súng, hái bồn bồn, rau đắng biển đem bán. Ở vùng quê nước lợ như Cà Mau, vắt muỗi nhiều kinh khủng, mỗi lần đi rọc lá chuối hay nhổ mấy cây thuốc nam đem vô chùa là phải dùng dây thun, buộc thật chặt hai ống chân, ra khỏi lùm bụi là chân bị cứa ngang dọc, dấu vết vắt cắn chảy máu chi chít. Hái thuốc nam như cây cỏ cứt heo, cây á mơ dai (người miền nam còn gọi là cây thúi địt), muồng, ô rô .., là thường đem tới mấy cơ sở từ thiện hay đem vô chùa, họ cho bao nhiêu thì cho, có khi chỉ cho chén cơm chay, ăn xong là về vì chùa cũng đâu có tiền. Trong mấy ngón nghề đó, nhổ bông súng là được nhiều tiền nhất vì rất nhiều, nhổ chừng 2 tiếng là đầy một xuồng be tám, đổi 1 xuồng đó cho bạn hàng thì cũng được chừng gần chục lít gạo. Thế nhưng phải nhổ nơi nước sâu, kênh lớn thì mới có. Tụi trẻ tầm 10-12 tuổi phải hai đứa đứng chồng lên nhau mới cao gần bằng mặt nước, tụi trẻ con như Lúa, thường lấy hơi, lặn xuống, nhổ cả bụi lên, rồi trồi lên mặt nước thở, thường thì nổi lên là vịn vào mép xuồng.

Một lần, do có mưa gió lớn, một đứa bạn bị chết đuối, có lẽ do hụt hơi hay khi trồi lên rồi gió làm xuồng lập úp lại thì phải mà cậu ấy đã chết. Tụi trẻ con nhà nghèo bơi rất giỏi nhưng chỉ cần sặc là chết liền nều không ai phát hiện ra. Mạnh đứa nào đứa đó thì thụp nhổ. Tới lúc gọi nhau đi về thì… xuồng của cậu ấy bị lật úp…

Cuộc sống cơ hàn, cha mẹ làm thuê vác mướn cũng không đủ nuôi con, cho nó được no bụng…

Những ai đã từng biết cơn đói, nó hành hạ ra sao… sẽ hiểu, sẽ đau… 2,5 triệu đồng lớn lắm… chứ không phải là số tiền chỉ mua được vài ly rượu XO cognac 25 tuổi đâu.

Và những người đang làm cái công việc là dư luận viên, đang là công an mạng trên diễn đàn này, có bao giờ họ nghe lương tâm của họ thổn thức, chạnh lòng về những số phận con người như thế, họ là đồng bào của các anh chị đấy.

Ôi Việt Nam của tôi, rên siết dưới gót giầy của kẻ tham tàn, ăn cướp một cách có hệ thống, ăn cướp được bảo kê quyền lực, những kẻ là chính đồng bào của mình… những kẻ rắp tâm bán nước vì quyền lợi và địa vị…

P/s: Nhắn riêng với các ngài đỉnh cao trí tuệ, các ngài GSTS ngồi phòng lạnh đang đề xuất cái đề án xây dựng chương trình học hết PTTH còn 9-10 năm ấy nhé… nhẩy dựng như cào cào điên nó vừa vừa thôi, Lúa tui tuy là kẻ tài mọn, trí hèn nhưng cũng nhìn ra cái đần độn, hâm dở của các ngài. Ăn no rửng mỡ hay sao mà rảnh hơi dữ vậy?

Tưởng đề xuất cái gì... ai dè.
Chẳng thèm nói nữa, Lúa tui khinh.

Nguồn: Hai Lúa

Xem thêm:
- Đôi khi cần phải im lặng
- Sao lại là tin đồn?
- Hai Lúa góp ý cho người đẹp

No comments:

Post a Comment